12.9.13

Tức nước vỡ bờ - Tổ Quốc Ghi Ơn anh hùng Đặng Ngọc Viết

Kính chuyển và xin tiếp tay phổ biến.

Đẹp và không đẹp


Hải Huỳnh (Danlambao) - Anh Đặng Ngọc Viết, 42 tuổi ở thành phố Thái Bình đã dùng súng giải quyết ân oán với bộ sậu giải phóng mặt bằng ngay tại UBND thành phố Thái Bình ngày 11.9.2013. Kết cục là một quan chức thiệt mạng, 4 quan chức khác bị thương và anh Viết đã kết liễu cuộc đời mình ngay sau đó. Một phóng viên nội chính bật thốt lên ngay trên Facebook " tức nước thì vỡ bờ". Từ vụ anh em ông Đoàn Văn Vươn ở Hải Phòng đến vụ anh Đặng Ngọc Viết ở Thái Bình cho thấy vấn đề đất đai đúng là chuyện sinh tử của chế độ hiện nay đang cầm quyền tại Việt Nam.

Lần đầu tiên một quan chức về giải phóng mặt bằng, giải tỏa đền bù thiệt mạng. Đây được coi như là một bước tiến bạo lực về phản kháng của người dân bị mất đất. Họ lấy chính sinh mạng của mình, cũng là tài sản cuối cùng của họ để đánh đổi với mạng sống của các quan chức tham nhũng. Ai cũng biết các quan chức về giải tỏa đền bù, giải phóng mặt bằng là nhũng nhiễu số 1. Các quan chức này lợi dụng hiểu biết về các chính sách thu hồi đất và đền bù họ làm đủ thứ mưu mô để ăn tiền 2 đầu của nhà nước và của người dân. Họ làm khống nhiều hồ sơ, họ lấy bớt đất của dân hay áp giá sai cho người dân. Dân chúng biết hết, nên họ đấu tranh ban đầu bằng khiếu kiện lên đến trung ương cũng không làm gì. Khỏa thân giữ đất cũng không ăn thua. Dùng súng tự vệ như anh em nhà ông Vươn thì cũng đi tù mà đất cũng không giữ được. Thôi thì lấy mạng đổi mạng. Sống mà không có tài sản hay tù tội thì thà chọn cái chết còn hơn. Tự thiêu như bà Đặng Thị Kim Liêng mẹ của chị Tạ Phong Tần cũng chẳng lay động chút lòng nhân nào của một tập đoàn tham nhũng. 

Chắc chắn sẽ có nhiều hình thức đấu tranh khác của người dân oan bị mất đất nhưng rõ ràng mức độ về bạo động có gia tăng. Trước khi nhà cầm quyền dùng bạo lực với quân đội, công an, dân phòng, chó nghiệp vụ súng đạn hùng hổ đi cưỡng chế thì người dân đã gặp trực tiếp các quan tham để giải quyết mâu thuẫn. Ai đã dùng bạo lực trước? Sức mạnh từ nòng súng chỉ cướp được tài sản vật chất chứ không thể cướp được ý chí, nghị lực, tình thần của người yếu thế. 

Kết thúc vụ ở Tiên Lãng thì ông đại tá giám đốc công an Hải Phòng, Đỗ Hữu Ca tuyến bố là "trận đánh đẹp". Nhưng những gì diễn ra sau đó thực sự là màn trả thù hèn hạ. Ông này cho là "đẹp" thì dư luận lại phỉ nhổ. Phá nhà của người ta, khởi tố bắt giam, dùng tòa án làm công cụ khủng bố nạn nhân và gây sợ hãi cho dân chúng chỉ là đẹp đường thăng quan tiến chức của ông này lên thiếu tướng mà thôi. Và bây giờ là loạt đạn ở Thái Bình. Anh Đặng Ngọc Viết tự sát khi đã có lệnh truy nã không biết bắt được xác chết này các quan chức Thái Bình có tuyên bố "một trận đánh đẹp" nữa không? 

Khi chưa có chỉ đạo thì báo chí nhanh nhạy đưa tin nhưng vài ngày nữa thì truyền thông lề đảng sẽ bị định hướng đưa tin theo kiểu bất lợi cho nạn nhân lấy mạng sống mình đổi mạng quan tham. Rồi thì ban giải phóng mặt bằng thành phố Thái Bình cũng được khen thưởng vì hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao cũng như ông Đỗ Hữu Ca được thăng quan trong vụ cướp đất của người dân. Quan tham mất mạng rồi đây sẽ được nhận bằng liệt sĩ và gia đình nạn nhân chắc sẽ không yên với sự trả thù của nhà cầm quyền như gia đình ông Đoàn Văn Vươn đã từng nếm trải.

Đẹp hay không đẹp cũng tùy góc nhìn. Tôi chứng kiến nhiều công an là dân oan đi khiếu kiện ở Viện kiểm sát nhân dân tối cao hay Tòa án tối cao ở Hà Nội cũng ngậm đắng nuốt cay. Cách hành xử của anh Đặng Ngọc Viết quá bị kịch cho anh và gia đình nhưng ít ra cho thấy người dân sẽ sẵn sàng dùng mạng sống của mình để gióng lên tiếng nói của người cô thế. Có ai nghe họ chăng? Hay cả dân tộc đều vô cảm? Liệu mạng sống của dân oan Đặng Ngọc Viết có chìm xuồng như vụ nhân dân Thái Bình nổi dậy hồi năm 1997 chăng? Tôi tin là không. Và chắc chắn loạt đạn ở Thái Bình không chỉ dùng lại chỗ đánh đổi mạng sống của một quan chức tham nhũng mà hiệu ứng của nó sẽ lan tỏa khắp nước nơi nào cũng có dân oan.

Cái đẹp tự nó chinh phục lòng người. Một người bạn của tôi không liên quan gì đến chính trị nhưng nghe tin này cũng nói rằng anh ta sẵn lòng bảo trợ cho các con cái của anh Đặng Ngọc Viết ở Thái Bình (nếu anh Viết có con cái) này ăn học đến nơi đến chốn. Qua đây chúng tôi kêu gọi ai có địa chỉ của anh gia đình anh Viết hay đưa lên đây để mọi người cùng chia sẻ với gia đình của anh ấy.



Hải Huỳnh


KÍNH XIN ANH CHỊ HÃY BỎ CHÚT THÌ GIỜ ĐỂ CHIA BUỒN CÙNG GIA ĐÌNH NGƯỜI ANH HÙNG ĐẤT VIỆT - ĐÃ ANH DŨNG HY SINH CHỐNG LẠI BẠO QUYỀN
AI ĐÃ NHÉT ĐẢNG VÀ BÁC HỒ VÀO BÀI THƠ "ĐƯỜNG CHÚNG TA ĐI" CỦA NHÀ THƠ XUÂN SÁCH? Không ai lưu manh hơn Đảng CSVN đã áp bức các văn nghệ sĩ để chơi trò đạo văn. Trò lưu manh nầy phải được vạch mặt và đưa ra ánh sáng cho tuổi trẻ hiểu rằng chẳng có ai YÊU ĐẢNG và BÁC CẢ, tất cả chỉ là trò đạo diễn rẽ tiền của bọn cướp ĐẢNG CSVN.

Nhà thơ XUÂN SÁCH tên thật là NGÔ XUÂN SÁCH được biết đến nhiều nhất và nổi tiếng qua bài thơ: "ĐƯỜNG CHÚNG TA ĐI" (dựa trên tứ thơ của Hoàng Trung Thông và Chế Lan Viên)".

Theo anh Ngô Nhật Đăng, con trai ruột của nhà thơ Xuân Sách cho biết là bài hát nầy được cả hai cùng sáng tác là nhạc sĩ Huy Du và nhà thơ Xuân Sách nhưng sau khi Huy Du bị Đảng CSVN ép phải sửa lời nhạc đã nói với nhà thơ Xuân Sách là :

- Sách ơi, xin lỗi mày tao hèn!

Từ sau khi bản nhạc được sửa lời, nhét hai chữ Đảng và Bác Hồ vào thì nhà thơ Xuân Sách từ chối nhận là mình cùng phổ nhạc chung với Huy Du. 

Đảng CSVN đã bắt nhạc sĩ Huy Du sửa lời và chỉnh sửa lần chót vào năm 1968. Trước năm 1968, bài hát nầy đã được đài Gươm Thiên Ái Quốc VNCH phát thanh liên tục . Một câu nhạc được đài GTAQ sửa lại là :

- Ta chưa về KHI Tổ quốc chưa yên thành ta chưa về NÊN Tổ quốc chưa yên. Sau năm 1968 nhạc sĩ Huy Du bị CS ép phải sửa lời lại. Bài hát bị cấm sử dụng cho đến sau 75.

Trong bài thơ chính thức không có bất cứ đoạn nào nói tới ĐẢNG CS HAY ca ngợi HỒ CHÍ MINH, nguyên bài thơ chỉ thuần ca ngợi người Mẹ và Việt Nam.

Chúng ta thử tìm hiểu xem sao :

Bài thơ chính trước khi bị Đảng CS và nhạc sĩ Huy Du NHÉT vào hai từ ĐẢNG & HCM. (*) Những chữ HOA lớn là những chữ bị CSVN nhồi nhét vào bài thơ.

ĐƯỜNG CHÚNG TA ĐI

Việt Nam! trên đường chúng ta đi.

Nghe gió thổi đồng xanh quê ta đó.

Nghe sóng biển ầm vang xa tận tới chân trời.

Nghe ấm lòng những khi đang dồn bước, mà vui sao ta chẳng nói nên lời.

Dặm đường xa ta đi giữa mùa xuân.

Ta đi giữa tình thương của MẸ, tiếng CỦA NGƯỜI rung động mãi trong tim.

Đường ta đi ánh lửa soi đêm dài, đường ta về trong nắng ấm ban mai.

Việt Nam! Việt Nam! Qua từng bước gian nan, lớn lên rồi đẹp những mùa xuân.

Ta đi qua phố qua làng, ngọn đèn sáng giục lòng ta đó
Lời mẹ nói ấm lành ngọn gió, đàn CON vui ríu rít mái trường.

Ta đi đường rợp bóng hàng dương đất ĐƯỢM MÀU đã lên MẦM CÂY mới.

Những ánh mắt ĐÀN CON trông đợi, BÓNG MẸ VỀ những TIẾNG YÊU THƯƠNG.

VIỆT NAM ƠI! VIỆT NAM! NƠI những dòng sông soi bóng MẸ.

Những đỉnh núi khuất mây mờ xa tắp.

Ta đi giữa tình thương của MẸ, tiếng CỦA NGƯỜI rung động mãi trong tim.

VIỆT Nam! VIỆT Nam! Nghe từng tiếng MẸ vang vang

*******************************

BÀI THƠ ĐÃ BỊ ĐẢNG CS đem sửa lại, nhồi nhét BÁC & ĐẢNG VÀO dưới đây: (*) những chữ HOA là những chữ bị NHÉT VÀO.

ĐƯỜNG CHÚNG TA ĐI

Việt Nam! trên đường chúng ta đi.

Nghe gió thổi đồng xanh quê ta đó.

Nghe sóng biển ầm vang xa tận tới chân trời.

Nghe ấm lòng những khi đang dồn bước, mà vui sao ta chẳng nói nên lời.

Dặm đường xa ta đi giữa mùa xuân.

Ta đi giữa tình thương của ĐẢNG, tiếng BÁC HỒ rung động mãi trong tim.

Đường ta đi ánh lửa soi đêm dài, đường ta về trong nắng ấm ban mai.

Việt Nam! Việt Nam! Qua từng bước gian nan, lớn lên rồi đẹp những mùa xuân.

Ta đi qua phố qua làng, ngọn đèn sáng giục lòng ta đó

Lời mẹ nói ấm lành ngọn gió, đàn EM vui ríu rít mái trường.

Ta đi đường rợp bóng hàng dương đất BOM ĐÀO đã lên MÀU CỜ mới.

Những ánh mắt ĐÊM ĐÊM trông đợi, CHIẾN TRƯỜNG XA DỒN DẬP NHỮNG CHIẾN CÔNG.

MIỀN Nam ơi! MIỀN Nam! HỠI những dòng sông soi bóng dừa xanh.

Những đỉnh núi khuất mây mờ xa tắp.

TA SẼ ĐẾN NƠI ĐÂU CÒN GIẶC, TA CHƯA VỀ KHI TỔ QUỐC CHƯA YÊN.

MIỀN Nam! MIỀN Nam! Nghe từng tiếng (*) vang vang


Nguyễn Thùy Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét