17.6.14

Đứa nào bán nước? – Thằng Việt cộng

...Mẹ kiếp bây giờ đã thấy rõ đứa khốn nạn, chó dại nào bán nước cầu vinh chưa?
 
 
Đứa nào bán nước? – Thằng Việt cộng

  Bùi Bảo Trúc

Thư gởi bạn ta,
Công hàm rước Hán. Tranh Babui.

Đứa nào bán nước? Đoạn video xem được trong internet về chuyến đi mới đây của một nhóm người đến đảo Song Tử Tây, một hải đảo thuộc quần đảo Trường Sa, cho thấy cảnh một sĩ quan hải quân Cộng Sản Việt Nam đứng giải thích cho những người trong chuyến đi về một cột mốc bằng xi măng dựng trên đảo.

Bằng giọng Bắc đặc sệt, người quân nhân này vừa chỉ vào tấm bia xi măng vừa nói rằng cột mốc là một bằng cớ quan trọng có thể dùng để trưng ra làm bằng cớ về chủ quyền của Việt Nam trên đảo.

Anh ta chỉ vào tấm bia có từ ngày 22 tháng 8 năm 1956 do hải quân Việt Nam Cộng Ḥòa dựng lên trong một chuyến đi thị sát nghiên cứu và thăm đảo. Tấm bia ghi rõ quần đảo Trường Sa thuộc tỉnh Phước Tuy của Việt Nam Cộng Ḥòa.. Anh ta nói rằng tấm bia rất quan trọng vì nó chứng minh chủ quyền của Việt Nam trên đảo. Anh ta nói thêm đó là bằng chứng lịch sử xác thực do hải quân của “chế độ cũ”, tức là chế độ Ngô Đình Diệm dựng lên.

Kế đó, anh nói thêm đó là tấm bia ghi rõ Việt Nam Cộng Hòa chứ không phải Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Rồi anh chỉ vào một chi tiết khác của tấm bia và nói đó là biểu tượng của “ngụy quân Sài Gòn và chính phủ Ngô Đình Diệm.”

Mẹ kiếp, các con muốn dùng những thứ ấy trong những tranh chấp về lãnh thổ với Bắc Kinh thì trước hết, các con phải thay đổi ngay cái lối ăn nói mất dậy, vô giáo dục của các con. Tiếp tục gọi chính phủ ở miền nam vĩ tuyến thứ 17 là “ngụy quyền” thì các tài liệu, lập luận của các con liên quan đến Trường Sa và Hoàng Sa sẽ không có giá trị gì hết.

Các con coi Việt Nam Cộng Ḥòa là “ngụy quyền”, là “chính quyền lập ra để chống lại chính quyền hợp pháp của nhân dân chống xâm lược”. Các con coi chỉ có các con mới là chính quyền hợp pháp (tức là chính phủ Việt Nam Cộng Ḥòa của cả hai nền cộng hòa ở nam vĩ tuyến 17 là bất hợp pháp) thì tại sao các con lại lôi các tài liệu bằng chứng lịch sử của chính quyền “ngụy” ra để chống lại lập luận xâm lược của Tầu Đỏ bây giờ?


 
Các con phải bỏ ngay cái lối ăn nói mất dậy, vô giáo dục của cả nhà các con mỗi khi nói về các chính phủ ở nam vĩ tuyến 17 trước năm 1975 thì mới có thể trưng ra những bằng cớ hợp pháp về chủ quyền của Việt Nam tại các đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Làm như thế mới có được sức mạnh đoàn kết của toàn dân mà các con rất cần vào lúc này. Phải công khai nhìn nhận các nỗ lực và hy sinh của người dân và quân đội Việt Nam Cộng Hòa đối với toàn vùng lănh thổ của đất nước.

Ngày nào mà các con không chịu công nhận và ghi ơn những hy sinh của các chiến sĩ Hải quân Việt Nam Cộng Hòa ở Hoàng Sa trong trận hải chiến kéo dài từ ngày 17 đến ngày 19 tháng 1 năm 1974, và tiếp tục cái lối ăn nói mất dậy gọi Việt Nam Cộng Hòa là “ngụy”, thì ngày đó các con sẽ vẫn chỉ là một bọn phản quốc, sẵn sàng cắt đất, dâng đảo ngoài khơi và sẵn sàng ăn cứt cho bọn Tầu Cộng.

Nên nhớ tấm bia của quân đội Việt Nam Cộng Hòa dựng lên ngày 22 tháng 8 năm 1956 không có nghĩa là chỉ từ ngày đó trở đi, chủ quyền của Việt Nam mới có trên đảo, mà còn cả trước đó nữa. Bắc Kinh không hề có bất cứ một chứng cớ nào có thể đưa ra về chủ quyền của chúng trên các đảo này.

Nhưng cái này khó hơn cho các con trong những tranh cãi về lãnh thổ với Bắc kinh. Tấm bia của Việt Nam Cộng Hòa dựng lên ngày 22 tháng 8 năm 1956, thì ngày 14 tháng 9 năm 1958, tức là sau ngày dựng tấm bia hai năm, thì thủ tướng của các con gửi một công hàm cho cha nó là Chu Ân Lai nói rằng nhà nước của các con “ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 58 của chính phủ nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa, quyết định về hải phận của Trung quốc”. Cũng trong bức công hàm ô nhục đó, Phạm Văn Đồng còn viết thêm là sẽ “chỉ thị cho các cơ quan nhà nước tôn trọng quyết định của Bắc Kinh trong mọi quan hệ với nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa trên mặt bể”.

Rành rành ra như thế rồi thì làm thế nào các con vô hiệu hóa được cái công hàm khốn nạn đó. Chính thủ tướng của các con đã ngu xuẩn và nhanh nhảu viết bức công hàm đó chỉ 10 ngày sau khi Bắc kinh tuyên bố láo lếu về chủ quyền của bọn chúng, và tình nguyện nhìn nhận, tôn trọng quyết định ngang ngược xâm lăng của bọn Tầu.

Đến nay, các con mới quýnh quáng không biết ăn làm sao, nói làm sao vì cái miệng mắc bố nó cái quai công hàm bán nước của Phạm Văn Đồng. Trong khi đó, sau 40 năm các con vẫn chưa dám nói về trận hải chiến ở Hoàng Sa và các hy sinh của hải quân Việt Nam Cộng Hòa. Các con vẫn không dám gọi thẳng bọn Tầu khốn nạn là bọn xâm lược thì các con chống Tầu thế chó nào được, và các con vẫn tiếp tục đàn áp những tiếng nói yêu nước khi người dân Việt lên tiếng về việc lãnh thổ của cha ông bị bọn chó Bắc kinh xâm chiếm thì các con sẽ không bao giờ có được hậu thuẫn và ủng hộ rất cần của toàn dân để chống lại Tầu cộng.

Mẹ kiếp bây giờ đã thấy rõ đứa khốn nạn, chó dại nào bán nước cầu vinh chưa?

Bùi Bảo Trúc

Màn kịch biểu tình

                              Cánh màn nhung đã hạ

Ngày 18-5-2014, cuôc biểu tình đã bị đàn áp dã man. Một vài độc giả gửi thư cho biết từ nay các cuộc biểu tình đã chấm dứt, Trung Cộng cứ an chí xâm chiếm Việt Nam mà không sợ ai phản đối. Được tin trên, chúng tôi vẫn nhẫn nại chờ đợi phối kiểm, nhưng tất cả đều im lặng. Nay chúng tôi cũng được thư độc giả thông báo rằng tất cả chỉ là màn kịch, và màn kịch đã diễn xong.

Tại Cuộc đối thoại Shangri-la ngày 31-5-2014, Phùng Quang Thanh trở giọng là vì màn kịch tại Việt nam đã kết thúc.

Chúng ta nên nhớ đài BBC ngày 7 tháng 6, 2013 cho hay 22 cán bộ chính trị cao cấp thuộc diện cốt cán của quân đội Việt Nam vừa lên đường sang tập huấn nửa tháng ở Trung Quốc [1]. Đây là bọn thủ hạ Trung Cộng được lệnh sang nhận chỉ thị và thực tập cuộc đàn áp nhân dân Việt Nam.

Và chính bọn này đã đóng vai trò quan trọng trong màn kịch ngày 11 và 18-5-2014.

Chính đảng và nhà nước kêu gọi biểu tình ngày 11-5-2014, và chính bọn cho công an, bộ đội giả người biểu tình để đập phá, cướp bóc tại Bình Dương và Hà tĩnh. Họ làm việc này để lấy cớ bỏ tù hàng ngàn người yêu nước và vu cho họ tội cướp bóc. Và họ dàn cảnh này để đưa công an, bộ đội với xe tăng, máy bay đi trừ khử những ai có chủ trương chống Trung cộng. 
Trong lúc đó, tại biên giới, Trung cộng dàn quân hăm dọa làm cho tình hình rối mù để chân tay Trung cộng tàn sát, bắt bớ. Ngoài biển, bọn tay chân Trung Cộng cũng làm bộ tấn công đàn khoan HD 981. Nguyễn Tấn Dũng lên gân, Phạm Bình Minh cầu cứu Mỹ nhưng cho đến nay y chẳng đi Mỹ theo lời mời của ngoại trưởng Mỹ ngày 21-5-2014. Phải chăng bọn họ đóng kịch để gạt nhân dân ta và thế giới, hoặc bọn họ đã bị kiềm chế?


Trong lúc đó, Nguyễn Thanh Sơn sang Trung cộng ký thêm hiệp định bán nước. Thế là từ nay, dân ta bị bắt hết ráo, không còn ai biểu tình chống Trung cộng, và cảnh sát biển yên chí đi câu cá, mặc cho dàn khoan kéo đi khắp hải phận Việt Nam.

Trước đây ông Lữ Giang đã nói một phần về kịch bản của Việt Cộng trong Qua một trận đánh có bài bản  đăng ở Thời Luận  ngày Thứ ba, 27 Tháng 5 2014 16:16, có đoạn như sau:

Kịch bản được diễn khá hay
Đầu tháng 5, khi Trung Quốc bắt đầu dời giàn khoan đi ra Biển Đông, Hà Nội cho diễn kịch bản đã được soạn sẵn. Điều mà Hà Nội lo sợ không phải là đối phó với Trung Quốc ở Biển Đông vì trận chiến này còn dài và phải qua nhiều giai đoạn phức tạp. Điều mà Hà Nội lo sợ là các cuộc nổi dậy chống Trung Quốc ở trong nước sẽ bùng phát mạnh và sau đó biến thành các cuộc nổi dậy chống chính quyền. Do đó, chính quyền phải ra tay trước. Người chỉ huy trận đánh này không phải là Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng hay Bộ Trưởng Công An Trần Đại Quang mà là Trung Tướng Hoàng Kông Tư, Quyền Tổng Cục Trưởng Tổng Cục An ninh II.
 
Ngày Chủ nhật 11/5/2014được coi là một ngày khác thường trong sinh hoạt chính trị ở Việt Nam. Từ thành phố đến thôn quê đều xuất hiện những đám đông biểu tình phản đối Trung quốc xâm lược và yêu cầu cải tổ đất nước. Trên đường phố Hà Nội, người ta thấy xuất hiện hai nhóm khác nhau rất rõ rệt, một nhóm vừa hô chống Trung Quốc vừa kêu gọi ủng hộ chính quyền. Nhóm này có thể là của Đoàn Thanh Niên Cộng Sản HCM. Nhóm kia tập họp theo lời kêu gọi của 20 "tổ chức dân sự". Nhà cầm quyền gọi đó là "nhóm tự phát". Cuộc biểu tình đã diễn ra một cách suôn sẻ, không bị công an gây khó dễ như các lần biểu tình trước.

Qua ngày 12/5/2014 các cuộc biểu tình đã nổi ra nhiều nơi, nhất là tại Bình Dương và Vũng Áng (Hà Tĩnh), nơi có các cơ sở đầu tư của người Trung Quốc. Tại hai nơi này, các vụ bạo động đã xảy ra. Chúng ta hãy nghe ông Mai Đức Chính, Phó Chủ tịch Tổng Liên Đoàn Lao Động Việt Nam kể lại. Ông nói rằng đây là những cuộc biểu tình được "kích động gây bạo loạn, có tổ chức rất chặt chẽ". Những người "kích động" đã chuẩn bị mua cờ, áo "với số lượng rất lớn" và phát áo cho công nhân. 
Ông nói với báo Người Lao Động:
"Chuyên nghiệp hơn, chúng đã photocopy bản đồ tất cả doanh nghiệp Trung Quốc, Đài Loan để thuận tiện ra tay. Chúng còn sử dụng cả bộ đàm liên lạc với nhau, đi bằng xe máy cho cơ động. Trong xe đều có đủ đồ nghề dao, kiếm. Chúng còn sử dụng cả ‘bom xăng’ để đốt công ty". "Thậm chí, có nơi còn phát tiền mỗi công nhân được 50.000 đồng. Việc này đã có sự chuẩn bị với số đông lực lượng bất hảo".
"Ở thời điểm biểu tình đang ‘nóng’, chúng nhắn tin kêu gọi biểu tình cho 200 - 300.000 đồng, yêu cầu nếu có cả trẻ con thì cho mang theo". 


Mục tiêu của kịch bản

Trong một chế độ được kiểm soát chặt chẽ như ở Việt Nam hiện nay, ai có thể thực hiện được những chuyện bạo động kinh hoàng như đã nói trên? Đa số các cơ quan truyền thông quốc tế cũng như các nhà tranh đấu ở trong nước đều tin rằng ngoài chính quyền không ai có thể làm được chuyện đó. Vậy chính quyền kích động biểu tình bạo động để làm gì? Có nhiều cách giải thích khác nhau, nhưng hai mục tiêu sau đây được coi là hai mục tiêu chính. Mục tiêu thứ nhất là dựa vào bạo động để ban hành lệnh cấm biểu tình. Mục tiêu thứ hai là phát hiện những thành phần bị coi là nguy hiểm. 

1. Dựa vào bạo động để cấm biểu tình.

Sau khi các biến cố bạo động nói trên đã diễn ra, chính quyền đã ra lệnh cấm biểu tình trên toàn quốc. Trong bài "Việt Nam: Chính quyền cấm biểu tình phản đối Trung Quốc" phổ biến ngày 18/5/2014, đài RFI đã mở đầu như sau: "Sáng nay, Chủ nhật 18/05/2014, chính quyền Việt Nam đã huy động một lực lượng công an và an ninh đông đảo để ngăn chặn các cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc đưa giàn khoan vào vùng biển của Việt Nam. Trong những ngày qua, nhiều tổ chức xã hội dân sự đã kêu gọi người dân xuống đường".

Điều mà chúng tôi cần nhấn mạnh ở đây là mục tiêu của lệnh cấm biểu tình không phải là vì sợ Trung Quốc mà vì sợ các cuộc biểu tình đó sẽ biến thành những cuộc biểu tình chống chính quyền. 2. Phát hiện các thành phần bị coi là nguy hiểm Khi một biến cố chính trị xảy ra hoặc được tạo ra, công việc đầu tiên của cơ quan an ninh là phát hiện ra các thành phần bị coi là nguy hiểm, đó là những thành phần lãnh đạo biến cố và các thành phần có khả năng kích động làm cho biến cố bùng mạnh lên.

Vụ Thiên An Môn là một thí dụ điển hình. Biến cố bắt đầu xảy ra từ 16/4/1989, lúc đó chính quyền có thể dẹp ngay một cách dễ dàng, nhưng chính quyền không làm như vậy, họ để cho biến cố bùng nổ ngày càng lớn và kéo dài. Họ còn cho Thủ Tướng Triệu Tử Dương ra thương lượng với các nhóm lãnh đạo sinh viên... Trong khi đó, các nhân viên an ninh giả dạng sinh viên đi điều tra xem những ai là người lãnh đạo biến cố và các thành phần có khả năng kích động để đưa biến cố đi lên..., quay phim và chụp hình. Mãi đến đêm 3/6/1989 họ mới cho công an đi lượm các thành phần bị coi là nguy hiểm, sau đó cho xe tăng và quân đội quét sạch quảng trường Thiên An Môn. Theo báo cáo của tổ chức Hồng Thập Tự Quốc Tế, có khoảng 2.600 người dân bị giết và hơn 30.000 người bị thương. Hơn 1.500 người bị bắt, trong đó có ít nhất 6 lãnh tụ sinh viên trong danh sách 21 người bị truy nã.

Vụ bạo động từ 12 đến 15/5/2014 vừa qua tương đối nhỏ, nhưng đã có đến 1.036 người bị bắt giữ ở tỉnh Bình Dương, 753 nghi can đã bị truy tố về các tội "gây rối trật tự công cộng, hủy hoại tài sản, trộm cắp tài sản và chống người thi hành công vụ". Đối với các thành phần nguy hiểm khác thoát khỏi bị bắt, công an đã cô lập họ. Các tin tức từ Nghệ Tĩnh chưa được công bố đầy đủ.[2]
Tiến sĩ Phan văn Song nhận định giống như Lữ Giang.

Cộng sản Việt Nam chỉ cho phép biểu tình nửa vời để gọi là phản đối Tàu ! Nửa vời vì vẫn hạn chế, vẫn kiểm soát, vẫn cho công an bố trí, theo dõi, bắt bớ. Cho phép để biết rõ đối lập, để biết rõ đường đi lối về. Cho phép để “hốt trọn” đối kháng. Nửa vời vì cuối cùng lại cũng dẹp biểu tình, lấy cớ để bảo vệ kiều dân Tàu, để bảo vệ kiều dân và cơ sở “ngoại quốc”. Không ai có thể “ tự tạo bạo động” và “tự giữ an ninh trong bạo động” được cả ! Vừa muốn giựt giây mà sợ động rừng; vừa điêu ngoa xỏ lá một mặt tổ chức phản đối Tàu xâm phạm lãnh thổ “để làm vừa lòng dân ?” hay để “kiểm soát lòng dân ?”, và một mặt đàn áp biểu tình “trấn an đàn anh Tàu ?” hay “tạo an toàn cho chủ nhơn” ? ! Sự thật là Đảng Cộng sản Việt Nam đã thật sự bán Việt Nam cho Tàu từ lâu rồi, vì vậy mới có những hành động dở dở ương ương như vậy [3]


Ngọc Nhi Nguyễn nhận định : Bạo loạn Bình Dương là trò của nhà nước CSVN bày ra để lấy lý do tắt đèn xanh việc biểu tình chống TQ ? Và là cớ để sau này dễ dàng chụp mũ bắt bớ người yêu nước ? Cũng giúp cho TQ có cớ đưa quân vào VN ?[4]
Tạp chí Ngôn luận online cho rằng chính Nguyễn Tấn Dũng bày ra mọi thủ đoạn:
Trở lại chuyện giàn khoan, cùng lúc lên gân chống Tàu cộng bên lề các diễn đàn quốc tế nói trên, chính Nguyễn Tấn Dũng đã chỉ thị (chắc thế, vì ai có trách nhiệm và quyền lực cao hơn nữa?) cho tay chân tổ chức cuộc biểu tình song hành để phá thối cuộc biểu tình yêu nước của nhân dân ngày 11-05, cho công an để mặc bọn côn đồ mang cờ đỏ thỏa sức tấn công, đập phá các công ty xí nghiệp tại Bình Dương ngày 13-05 ngõ hầu Dũng có thể ban mệnh lệnh “cấm biểu tình trái pháp luật” (qua các công ty viễn thông Viettel, Mobifone và Vinafone) đến 50 triệu thuê bao điện thoại trong ngày 17-05, và chính ngày 18-05 thì cho lực lượng của đảng (công an, dân phòng, côn đồ, đoàn thanh niên CS…) đàn áp thẳng tay cuộc biểu dương lòng căm phẫn của nhân dân trước ngoại thù xâm lược [5]


Hiện nay các nhà bình luận chia hai nhóm. Một nhóm cho là phe Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Chí Vịnh  theo Trung quốc bày ra các màn kịch, còn một nhóm cho rằng Nguyễn Tấn Dũng cũng là tay sai Trung cộng nhưng đóng vai thân Mỹ cầu tài và để che mắt thế gian.


Theo Nguyễn Gia Kiểng, mục đich Trung Cộng đưa dàn khoan HD 981 đến hải phận Việt Nam là để cứu mạng phe thân Trung cộng trong đó nhân vật quan trọng nhất là Nguyễn Tấn Dũng , tạo cho y hình ảnh người hùng chống Trung Cộng, vì y có công với Trung Cộng nhiều nhất.[6]. Nếu giả thuyết này đúng thì tất cả tấn kịch từ trước đến nay là do Nguyễn Tấn Dũng  biểu diễn.

Chiếm Việt Nam thì dễ nhưng không thể dùng thuật này áp dụng cho Phipippines, Nhật bản, vì họ sẽ nổ súng chống lại Trung cộng. Cuối cùng kẻ yếu và người mạnh không dùng lý mà dùng vũ lực. Dù chiếm được Trường Sa, Hoàng Sa, dù được Việt Cộng đầu hàng làm tay sai, cuối cùng Trung Cộng sẽ chết. Tất cả những  cuộc đấu khẩu, những màn kịch cỡm  sẽ được thay bằng tiếng súng đạn và hỏa tiễn. Rồi đây  Biển Đông sẽ là mồ chôn Trung cộng và Việt cộng.
Vạn Mộc Cư Sĩ